10/10/18

Mùa đông đến với Hà Nội

Riết chắc Hà Nội cũng quen với việc mùa đông bị chia thành nhiều đợt, bởi cứ gió mùa về được vài ba hôm, hù doạ rét mướt xong rồi lại đâu vào đấy, trời cứ nắng và nóng để người ta thấp thỏm chờ tới đợt gió mùa tiếp theo. Nhưng mà chắc cũng chẳng sao, bởi lần nào nhiệt độ cũng giảm sâu như đợt lạnh này thì kể ra cũng tuyệt!
Hà Nội những ngày đầu đông, chao ôi là mê mẩn. Những cơn gió thoáng qua da thịt ngọt ngào, gợi trở về những thân quen từ mùa đông năm trước. Ngây ngây trong giây phút mùa về, người ta thèm thuồng cảm giác yêu thương, thèm thuồng cảm giác lười biếng đến lạ.
Cứ tới nửa đêm về sáng của cái khoảng "giao mùa" là gió lại thổi mạnh kéo theo mưa bé ở vài nơi, trời lạnh, thậm chí như tối quá là lạnh run lên được! Và rồi thì sáng nay thêm một mùa đông nữa lại về với Hà Nội. Cái buổi sáng mà thấy chén trà nóng, ly cafe, những gánh hoa rong và cả phố phường đặc sệt màu của mùa đông!

Mơ màng nhớ. Những mùa đông Hà Nội, dậy từ sáng sớm khi trời còn lấp ló sương. Chạy xe ra Quảng An mua cúc Họa Mi sớm. Hoa dịu dàng và tinh khôi như thiếu nữ. Đi ăn một tô phở Thìn, tô phở ấm áp như ngày nắng. Xuống góc ban công một quán café nhỏ, gọi ly nước chanh vẫn thường uống, ngắm phố phường. Hà Nội dịu dàng như thơ, ngây dại như mơ. Kể mà có một gã người tình vụng trộm để lén lút mùa này nhỉ, hay ho phải biết.

Nhưng rồi sẽ vào một ngày mùa đông Hà Nội, khi ta đang ở đâu đó xa xôi. Nhớ Hà Nội đến quay cuồng trong căn phòng trọ nhỏ giữa Paris, nhớ Hà Nội nơi những góc nhỏ thường tới. Từng chút kí ức nơi cầu Long Biên, kem Tràng Tiền, hồ Tây, Đinh Lễ, góc nhà thờ… chạy qua trí não. Hà Nội của đong đầy tình yêu và nỗi nhớ, dịu dàng. Hà Nội ngập tràn cả khi cầm tô cơm trộm đủ thứ đồ ăn đông lạnh giữa xứ người.
Từng dòng cung bậc cảm xúc cứ thế cuốn theo mùa đông như hơi thở, đều đều. Cô nàng ngồi ngây ngẩn nghĩ ngợi. Cả buổi chiều trôi qua trên chiếc ghế tựa ngoài ban công. Nhớ nhớ, vui vui những mùa đông mơ màng yêu thương, lạc lối giữa phố xá, giữa hơi thở thời gian.
Mùa đông, có hẹn với một gã bạn già cả năm trời chẳng gặp. Hẹn ở một quán café bên hồ Tây, gã đến muộn hơn một tiếng. Trời dễ chịu, không trách móc gì, lan man với nhau vài chuyện, quên cả việc ngày xưa từng thích gã. Một phần tuổi trẻ theo mùa đông đi qua. Tình cảm đọng lại trên ly café ấm nóng, trên một vài điếu thuốc khói bay.

Hà Nội. Mùa đông. Không còn lãng mạn dạt dào, thẩn thơ đi tìm “cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ”. Ta đi tìm yêu thương. Đi tìm những phút giây an nhiên trà chiều. Trời lạnh. Hai má hồng thật hồng. Mỉm cười nhẹ. Nắm lấy tay người và đi dạo khắp phố mùa đông.
Sưu tầm: https://mytour.vn

Xem bài khác đi